Thursday, February 03, 2005

Thơ Daysleeper

Một lối thơ khá là lạ,thơ Daysleeper ! Lối thơ ấy tác động khá mạnh đến người đọc,có nhạc điệu bình dị của cuộc sống hoà lẫn niềm riêng,con người và thiên nhiên,với yêu thương và giận giữ, sự yên tĩnh đến giật mình ...

Gửi Egoist

Daysleeper

Muốn đi về ngủ giữa ngày xanh
giữa chốn loanh qoanh chốn mộng bình thường
chốn loanh qoanh từ quán cà quán cốc
giữa xung qoanh những kẽ tầm thường
Muốn được về, được thấy đêm qua
thấy con sông chia hai bến hai bờ
lại thấy phà nối bến với bờ sông
thấy ông già đi ra từ quán tối
và thấy biển hằng đêm vẫn gọi
tiếng rì rào như tiếng bi ai

Muốn đi về nơi đã đi ra
có bạn già từng đêm họm hẹm
kẽ đồng sàn đồng chút mộng hom hem
kẽ mất ngủ mà từng đêm vẩn ngủ
kẽ om sồm trong cái cô đơn...
Đã trỗi dậy con người vô thực
đang vẫy vùng giữa đời cằn cỗi
đang chạy ăn để sống tiếp trên đời
đang ngập ngụa trong nỗi nhớ đê hèn
đang tìm kiếm cho riêng mình tất cả...

Đi qua giấc ngủ


Daysleeper

đang ngủ giữa trời chiều
tiếng diều trong tiếng gió
tiếng cỏ ngập ngụa đồng
vọng tiếng ngày xa xưa
tiếng mẹ la học trò
tiếng ba trên nét chữ
tiếng bà tiên cổ tích
tiếng chim chốc mào kêu
đang ngủ giữa trời chiều
tiếng phố phường chát chúa
tiếng rao thằng rao báo
tiếng cháo quán cháo lòng
tiếng thồ như inh ỏi
tiếng cướp kẽ giật đồ
tiếng cô nàng gọi khách
tiếng răn kẽ hiểu đời
tiếng chó nhà bên sủa
tiếng khóc kẽ thất tình
tiếng oán thán cơ thân
tiếng đồng tiền rơi khẽ
vọng về tiếng kêu la

đang ngủ giữa trời chiều
tiếng nữa kia chợt thức
đi tìm cái nữa kia
ở đồi hay ở biển
ở núi hay ở hồ
cái nữa kia chợt hiểu
chẳng còn cái nửa kia
đang ngủ giữa trời chiều
tiếng bạn già lọm khọm
tiếng đánh thức ôn tồn
dậy ra phố cafe

0 Comments:

Post a Comment

<< Home